So với việc giết người đoạt bảo, nàng càng mong Lục Diệp sẽ chủ động dâng ra, như vậy có thể giảm rủi ro xuống mức thấp nhất.
Vừa dứt lời, sắc mặt Thanh Nhu khẽ biến, bởi vì nàng chợt nhận ra những sợi tơ trắng không gì không phá nổi kia lại không thể phá vỡ lớp đạo lực phòng hộ trên người Lục Diệp!
Trường đao cuối cùng cũng ra khỏi vỏ, đao quang loé lên, từng sợi tơ trắng đứt gãy, sát cơ lăng lệ cũng theo đó ập tới.
Thanh Nhu kinh hãi kêu lên một tiếng, thân hình đột ngột lùi gấp, trong tầm mắt hoảng loạn lại phản chiếu bóng dáng Lục Diệp cầm đao đầy hung ác.